Náo nhiệt một buổi tối, người đi du ngoạn rốt cục thoả ước nguyện về nhà nghỉ ngơi. Đám đông tản đi, ngã tư đường nhất thời yên tĩnh nhưng lạnh lẽo đi rất nhiều. Cái thành nhỏ chậm rãi ngủ, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn.
- Mau! Mau bắt lấy bọn chúng! - Không biết làm sao lại kêu to một tiếng, mọi người đã nằm xuống giường bị âm thanh ồn ào ở ngã tư đường ồn ào làm tỉnh giấc, tiếp đó lại là tiếng chạy nhanh của một đại đội người.
- Xảy ra chuyện gì? - Triển bổ đầu mang người tuần tra trong thành đi tới, vừa hay nhìn thấy một thân ảnh màu đen xẹt qua phía trên.
- Tên tặc kia trộm mất ngọc Như Ý tổ truyền của ta! Triển bổ đầu mau bắt lấy bọn chúng! - Một nam tử trung niên chỉ mặc áo sơ mi, vừa nhìn đã biết là vội vàng đến ngay cả quần áo cũng không kịp thay đã lao ra, nói.
Triển bổ đầu còn chưa kịp mở miệng, chỉ thấy một phú thương nổi tiếng trong thành mang theo gia đinh thở hồng hộc chạy tới.
- Triển bổ đầu, có kẻ trộm châu báu của ta, ngươi phải giúp ta tìm lại! - Tên phú thương kia bắt lấy tay Triển Thanh, nói.
Lúc này trên đỉnh đầu có tiếng xé gió xuyên qua, một người áo đen sau lưng đeo một túi thật to, đạp một phát trên một nhánh cây, mượn lực thoát đi thật xa.
- Bắt trộm, bắt trộm!
Ngã tư đường nguyên bản vắng vẻ lạnh lẽo vì sự xuất hiện của mấy tên trộm mà trở nên ồn ào trong nháy mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83482/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.