Y Thánh và Y Quỷ rõ ràng bị từ ngữ kinh người của ta hù đến, vẻ mặt như thấy quỷ.
Mộ Dung Hi Nhiên cũng thật không ngờ ta sẽ nói như vậy, đôi mi thanh tú nhíu lại, trên mặt mơ hồ có vẻ lo lắng.
Y Quỷ run rẩy hỏi:
- Tá Quân, ngươi sẽ không...sẽ không... - Nói nửa ngày cũng không nói xong nửa câu sau, ánh mắt phiêu đến nữ giới duy nhất trên mặt trận, câm nín.
Được rồi, ta biết nếu là một người đàn ông bình thường, đối với mỹ nữ thượng hạng như Mộ Dung Hi Nhiên, lại còn là nương tử của anh ta mà không có thú tính nhào lên thì ngoài khả năng người đàn ông này có tính lãnh đạm có xu hướng né tránh tình yêu ra, một khả năng khác chính là một người có bệnh không tiện nói ra, không thể làm việc...
Vấn đề là, ta không phải đàn ông. Tuy rằng có đôi khi ta cũng rất muốn nhào lên...*ho khan* sắc tức là không, sắc tức là không...
- Các ông yên tâm, ta không bị bệnh! - Thật sự không chịu nổi ánh mắt đánh giá quỷ dị của Y Thánh và Y Quỷ, ta hô to ra tiếng.
Hai người liếc nhau rồi đều muốn đi lên bắt lấy tay ta bắt mạch. Ta cả kinh, bắt phải mạch không phải là lộ toàn bộ sao, vừa nãy ta còn nói ta và Hi Nhiên đã thành thân, nếu để Y Thánh biết ta là nữ giả nam trang thành thân cùng Hi Nhiên thì không biết có thể phế ta trong cơn giận dữ không.
Ta nhanh chóng lui về sau, nói:
- Ta thật sự không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83510/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.