Tháng tư năm Thiên Gia. Thiên Gia đế trong bữa tiệc hươu minh* nghe nói Định quốc công hồi kinh trở về từ biên quan, lập tức đến phủ Định quốc công thăm hỏi, sau đó trực tiếp bảo Định quốc công vào cung dưỡng thương, gọi Thái y chăm sóc cẩn thận chu đáo hết mực.
*Tiệc tiếp đón những người đỗ cao trong kì thi do triều đình tổ chức. (Chương 70 mình có chú thích rồi nha) Điện Văn Đức. Sau khi bãi triều, Tiêu Cư Mạo vội đến xem tình hình Đàm Thời Quan, vừa vào đã thấy hắn đang ngồi đọc sách, không khỏi trừng mắt liếc nam nhân một cái, đoạn nói: “Chu Thạc và Thái y đều dặn dò ngươi phải nghỉ ngơi nhiều hơn, sao lại ngồi dậy rồi?” Đàm Thời Quan buông sách xuống, tóc dài xõa ra sau lưng do thường xuyên nằm nên không búi lên, vẻ mặt vốn dĩ lạnh lùng nay lộ ra nét nhu hòa hiếm thấy, “Nằm không thoải mái.” Tiêu Cư Mạo đến gần hôn lên trán hắn một cái, cảm thấy dáng vẻ yếu ớt như thế này của nam nhân tự dưng khiến người ta sinh lòng thương tiếc, hắn vươn tay nhéo nhéo mặt Đàm Thời Quan, “Sao lại không biết nghe lời như vậy?” Đàm Thời Quan cứ như vậy nhìn hắn, không đáp lời. “Đúng rồi, chắc ngươi cũng đã biết tân Trạng Nguyên là ai rồi phải không?” Tiêu Cư Mạo ngồi xuống giường, nắm lấy tay Đàm Thời Quan, sờ nhẹ men theo từng đường vân tay của hắn. “Là ai?” Đàm Thời Quan vốn dĩ biết, nhưng vẫn thích nhìn Tiêu Cư Mạo nói thêm vài câu. “Người kia chính là Phồn Tri tiên sinh, Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiep-chinh-vuong-hit-meo-moi-ngay/2171867/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.