Kinh thành, trong Túy Hương Cư.
Trần Phong ngồi ở sảnh chính ngay vị trí cạnh cửa sổ, cầm chén rượu nhấp từng ngụm nhỏ. Hắn thật sự không dám uống nhiều, hôm qua bệ hạ giao cho hắn một nhiệm vụ, đó là phải ngồi im ở chỗ này, chú ý xem có dị thường hoặc có những ai hành tung kì lạ ra vào nhã gian lầu hai.
Mà nhã gian kia, chính là nơi Vu Hành bị giết lúc trước.
Nơi hắn đang ngồi vừa hay đối diện với nhã gian kia. Mặc dù không rõ ý đồ của bệ hạ là gì, nhưng Trần Phong vẫn cẩn trọng mua bầu rượu, chậm rãi thưởng thức.
Rượu ở Túy Hương Cư không rẻ, nếu như ngồi uống cả ngày không biết bổng lộc của hắn có đủ hay không nữa, bệ hạ nói để hắn lập công chuộc tội, vậy bổng lộc này khẳng định là không thể tìm bệ hạ đòi rồi.
Trần Phong ngồi đến tận trưa, cũng không thấy có điều gì kì lạ, cũng không thấy ai khả nghi, nhã gian lầu hai kia đến giờ vẫn chưa từng có ai đi vào.
“Tiểu nhị, tìm chỗ trên lầu hai cho ta, chuẩn bị chút rượu ngon và thức ăn mang lên.” Chợt có mấy nam nhân trung niên bụng phệ bước vào, dặn dò tiểu nhị mấy câu sau đó lên lầu.
Tiểu nhị ngượng ngùng cười, “Các vị khách quan, thật xin lỗi, trên lầu hiện tại đã đầy khách, nếu không các vị ngồi đợi chút? Sảnh chính hiện tại vẫn còn dư chỗ, các vị có thể ngồi nghỉ ngơi ở đây, nếu như đợi không nổi có thể ở đây dùng bữa…”
“Được rồi được rồi, chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiep-chinh-vuong-hit-meo-moi-ngay/2171878/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.