Editor: Linh Nhi
Thời điểm mấy người Lam Ảnh Nguyệt đến cấm địa của học viện, nơi này sớm đã được thắp đèn đuốc sáng trưng, ba tầng trong ba tầng ngoài đã đứng rất nhiều người.
Càng tới gần cấm địa mặt đất rung càng mạnh, Lam Ảnh Nguyệt đi lên phía trước, lại không nhìn thấy bóng dáng của Đông Phương Hàn, trong lòng chợt lạnh.
Đứng phía trước, có rất nhiều đạo sư đang gia cố kết giới, bên ngoài mọi người xuất ra vũ khí sẵn sàng đón địch, Lam Ảnh Nguyệt đi về phía viện trưởng, lành lạnh mở miệng nói: "Viện trưởng, Đông Phương Hàn đâu?"
Viện trưởng cau mày nói: "Ngày đầu tiên Đông Phương Hàn chấp hành nhiệm vụ, không nghĩ tới lại xảy ra vấn đề lớn như vậy cho nên hắn vẫn ở bên trong."
"Vẫn ở bên trong." Tần Ngọc nghe vậy đi đến, nụ cười trên mặt sớm đã không còn: "Viện trưởng ngươi biết bên trong đó là một thần thú, hơn nữa lại là một thần thú đang tức giận vậy mà viện trưởng lại để một mình hắn ở trong đấy."
Lúc này Phó viện trưởng cũng đi tới, một bộ dáng chanh chua, sẵng giọng nói: "Đông Phương Hàn trông coi cấm địa lại để xảy ra trường hợp như thế này, bọn ta đã không bắt hắn phải phụ trách thì thôi, chả nhẽ đến cái kết giới bên ngoài, chỉ vì hắn mà mở ra, thuận lợi cho thần thú ra ngoài tiêu diệt hết mọi người sao?"
Lam Ảnh Nguyệt cười lạnh một tiếng, Đông Phương Hàn trông coi thần thú cũng chỉ đứng bên ngoài ba tầng kết giới, kể cả thần thú có phá mất hai tầng, bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiep-hon-vuong-phi/2079055/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.