Họ bắt đầu dây dưa với nhau từ khi nào?
Trong phòng không bật đèn, cả hai cứ thế cho đến khi mắt quen dần với bóng tối.
Bùi Tiểu Thập ôm cổ Vạn Hạ Trình, hai gương mặt áp sát vào nhau, mũi chạm mũi. Quần cargo của cậu cọ xát với quần tây của hắn, phát ra tiếng sột soạt. Giày bị Bùi Tiểu Thập đá văng, dùng chân trần giẫm lên giày da của người đàn ông.
Cả hai ngã xuống tấm thảm trong phòng khách. Vạn Hạ Trình chống khuỷu tay ra sau, cơ bắp rắn chắc căng lên dưới lớp áo sơ mi.
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể nhấc Bùi Tiểu Thập lên dễ dàng như nhấc một chú gà con bất cứ lúc nào, nhưng Vạn Hạ Trình không làm vậy, chỉ im lặng mím môi. Cho đến khi thiếu niên bắt đầu phát ra tiếng thút thít như con thú nhỏ bị thương, cả người không ngừng run rẩy thì Vạn Hạ Trình mới đè vai cậu xuống, ép thiếu niên nằm dưới thân mình.
Hắn dùng tay còn lại siết cổ tay của Bùi Tiểu Thập, mạnh đến mức như muốn nghiền nát xương cốt. Đôi môi lạnh lẽo chạm vào môi cậu, không giống một nụ hôn mà như một cuộc chiến. Răng môi giằng xé thiếu điều cắn chết đối phương.
Da của Bùi Tiểu Thập rất mềm, bị dùng lực như vậy chắc chắn sẽ đỏ lên, nhưng cả hai chẳng ai bận tâm đến nó. Vạn Hạ Trình rời khỏi môi cậu, cúi đầu nhìn đối phương chằm chằm.
"Đây là thứ em muốn à?"
Bùi Tiểu Thập biết nụ cười của mình lúc này rất khó coi, nhưng cậu không muốn để nước mắt che
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiet-do-tren-khong-ha-khuyet/193859/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.