Edit + Beta: Basic Needs
………
Vinh Hoan bi thương ngược dòng thành sông, nhưng không ai hiểu cho nội tâm đau đớn của nhân vật phản diện là của cô, bao gồm cả Tiểu Học Ca tự xưng là chuyên gia tâm lý giáo dục, suốt truyền cho cô mấy loại sóng não như “Đại ca, cô bình tĩnh đã, chúng ta đến A Di Đà Phật Phổ Độ chúng sinh không phải để cho cô cười tà mị rồi đại khai sát giới”.
Cô giống như trùm phản diện không thể chịu đựng được sự khiêu khích à?
Ờm thì cô giống.
Vinh Hoan càng nhớ tới những ngày thông đồng với con gà cay độc là hệ thống, cùng nhau dụ dỗ làm hại chúng sinh.
Lần này cô lại suy nghĩ một chút, hệ thống đi với cô nhiều năm nhưng còn chưa ăn qua thức ăn chim cao cấp có vị matcha, con sen như cô làm việc quá thất trách! Không được, cô muốn cố gắng nỗ lực, hạ gục được đám yêu văn toán tiếng anh chính trị lịch sử địa lý hóa sinh, chiến đấu cho hệ thống nhà cô!
“Dáng ngơ ngáo gã kia bước tới, ôm mớ tiền đến hỏi mua tơ.
Chẳng mua, chàng chỉ giả vờ, để cùng tính chuyện tóc tơ duyên nghì.
Đưa em qua sông Kỳ chàng ấy, rồi cùng nhau tiến lại Đốn Khâu.
Hẹn...!hẹn cái gì? À hẹn sai phải lỗi em đâu*… Chờ đã, câu tiếp theo là gì?”
*Bản dịch của Tạ Quang Phát về bài thơ Manh 1 của Khổng Tử (thivien.net)
Học dốt không biết bơi chết đuối trong biển đề tài văn học.
Cô chỉ cảm thấy hứng thú với bí tịch võ công, đối với loại tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhieu-nam-khong-lam-lao-dai/1136790/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.