Vừa dứt lời, Mục Đông cũng không thèm quan tâm đến phản ứng của Lực Hỏa mà thẳng thừng cúp máy.
Mục Đông lặng lẽ cất điện thoại vào túi, nhìn bốn phía xung quanh.
Em ngồi xuống băng ghế bên cạnh, hơi cụp mắt xuống, tay nhẹ nhàng xoa lên bụng mềm.
Hy vọng đây sẽ là chuyện tốt.
Mục Đông ngồi trên băng ghế dài, em híp mắt tận hưởng làn gió mát thổi qua và ánh mặt trời dịu nắng.
Chừng một lúc sau, Lực Hỏa cuống quýt đã xuất hiện trước mặt em.
Quần áo của hắn xộc xệch, cúc áo còn gài sai tùm lum hết.
Mục Đông chớp mắt nhìn, còn chưa kịp cười và sửa lại giúp hắn thì đã bị hắn ôm chặt vào lòng.
Mùi gỗ đàn hương bỗng ôm lấy cả người em.
Mục Đông không lên tiếng, im lặng nhìn Lực Hỏa ghé đầu lên bụng em, dụi dụi xoa xoa ôm lấy em, còn cảm giác được chút run rẩy từ người hắn.
Sau đó, cũng không biết qua bao lâu, Lực Hỏa mới thở ra một hơi rồi từ từ buông Mục Đông ra.
Mục Đông từ tốn đứng dậy đối diện với ánh mắt của hắn.
Đôi mắt hắn không đỏ lên, nhưng chất chứa rất nhiều cảm xúc, phức tạp đến mức không thể nhìn ra hết.
Hắn hơi hé miệng rồi lại mím chặt, trông có vẻ rất rối rắm và lo âu.
Mục Đông bực bội chậc lưỡi, biết rõ hắn muốn hỏi gì.
Em quay đầu vô tình để lộ ra vành tai đỏ lựng, tay sờ cổ, tay khác vô thức che bụng mình lại, mất tự nhiên nói:
"Là của anh."
Quả nhiên, Alpha trước mặt lập tức ôm em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhin-ro-muoi-muoi/4760/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.