Hạ Viêm Phong yên lặng nhìn Omega của mình một lúc.
Màu mắt em hơi tối, rõ ràng không đủ sáng ngời như vừa nãy, khiến anh không nhịn được ôm Mục Đông chặt hơn.
Hạ Viêm Phong dụi vào cổ em, đôi môi chạm nhẹ lên tuyến thể mỏng manh, chiếc mũi cao cẩn thận hít mùi bạc hà sảng khoái, một mùi hương khiến anh cảm thấy hạnh phúc và luyến lưu.
Mãi một lúc sau, anh mới từ tốn nói:
"Anh cũng không ngờ,"
"Lúc đó anh sẽ gặp chuyện."
Lòng Mục Đông bỗng nhiên căng thẳng.
Em lo lắng nhìn Hạ Viêm Phong, nỗi lo sợ ẩn trong giọng nói:
"Lúc đó anh bị làm sao?"
Hạ Viêm Phong không trả lời, anh chỉ kéo tay vợ mình đặt lên tuyến thể của anh, yết hầu trượt xuống, dịu giọng nói:
"Lúc đó, anh bị đâm ở chỗ này."
Mục Đông xoa nhẹ lên chỗ đó.
Trước kia em không để ý nên không phát hiện ra, bây giờ sờ tới mới nhớ lúc nãy đã sờ trúng được.
Cũng tại lúc nãy nóng giận quá nên quên béng đi, bây giờ chạm vào mới biết chỗ gồ lên là vết sẹo.
"Anh đã nằm trong bệnh viện."
Mục Đông đờ người, hốc mắt ngay lập tức đỏ lên.
"Ngốc.."
"Anh là cái đồ ngu ngốc!" Mục Đông vùi đầu vào lòng Hạ Viêm Phong.
Những tủi thân lúc đầu đã biết thành đau lòng muốn chết.
Em lại nghĩ, lúc ấy Hạ Viêm Phong vừa mới kết hôn với mình, tuyến thể bị thương phải nằm lâu trong bệnh viện, thế mà cuối cùng lại nhận được tin nghi ngờ vợ mình đi ngoại tình.
Chắc đã đau khổ lắm.
Mục Đông nức nở trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhin-ro-muoi-muoi/4763/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.