phòng 201
Hôm nay Hạ Vi đã đi học lại nó lạnh lùng và tỏ ra mình vẫn ổn đi vào trường. Nó đi rất sớm chưa vào ca 1 thì nó đã đến lớp. Nó đi vào thì thấy Hi Chi đang ngồi cạnh Thiên Nhân nên nó liền nhanh đi lại.
- Hi Chi...chúng ta nói chuyện một chút đi.
Hạ Vi đi vào bình thường như mọi ngày rồi đi nhanh đến chỗ Hi Chi ngồi mà ôn nhu mở lời. Hi Chi nhìn người trước mặt mà tim đập nhanh không phải rung động mà là đau đớn. Nhưng cô vẫn cố bình tỉnh gật nhẹ đầu rồi đi cũng nó ra sân vận động của trường.
- ( chị ấy bị thương sao? Hạ Vi..chị đã làm gì bản thân chị thế này...Hi Chi...mày đúng là con khốn mà. )
Hi Chi đi theo sau lưng Hạ Vi thì mới phát hiện bàn tay nó đang băng bó một cục. Cô hốt hoảng mà nheo mày rát muốn chạy tới hỏi nó, quan tâm nó nhưng làm sao được đây. nên cô đành cắn răng chịu đựng mà rơi nước mắt. cô cũng lau đi trước khi nó bắt gặp
- Có phải chị muốn trách em vì đã làm những chuyện như vậy không?...phải...em biết em không đúng khi bắt cá hai tay. Nhưng mà chị phải hiểu có những thứ chị không cho em được...Nhưng Thiên Nhân thì được...
vừa tới sân vận động nó vội đứng lại, cô nhìn nó khống chế tâm đang đau mà clạnh lùng nhìn Hạ Vi mà nói 1 tràng những lời mà trong thâm tâm cô không muốn nói một chút nào. Hạ Vi đứng nhìn kĩ Hi Chi nhìn từng mái tóc đến ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nho-cung-ban-em-yeu-chi/1872829/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.