Lấy chìa khóa, Thẩm Nhu xoay người ra khỏi văn phòng.
Cô cũng không hỏi Giang Trì Ý nửa câu, người kia lại đuổi theo cô.
“Tiểu Nhu, em tức giận sao?”Giang Trì Ý bắt được cổ tay cô, nhẹ nhàng lôi kéo Thẩm Nhu vào lồng ngực, bị anh nửa ôm nửa níu.
Trong hơi thở đều là mùi nước hoa nhàn nhạt của phụ nữ trêи người Giang Trì Ý, hô hấp của Thẩm Nhu chậm lại, trêи đỉnh đầu truyền tới giọng nói, “Đừng tức giận được không? Vừa rồi anh chỉ dạy Cố Thiến chụp ảnh, anh và cô ấy không có gì.
”“Em không.
” Thẩm Nhu thở dài, “Em không tức giận, thật sự có việc phải đi.
”“Đi đâu? Anh đưa em đi.
”“Không cần, tự em đi là được rồi? Không phải anh muốn chụp ảnh sao, cứ lo việc của anh đi.
”Giang Trì Ý không lay chuyển được cô, “Vậy tối nay mời em ăn ngon.
”Anh đưa tay véo nhẹ khuôn mặt trắng nõn của cô, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng êm tai.
Một bụng tức giận của Thẩm Nhu lập tức biến mất.
Thật ra, lúc Giang Trì Ý đuổi theo cô, cô đã nguôi giận rồi, Thẩm Nhu cảm thấy trêи đời này, nhất định không có ai dễ dỗ dành như cô.
Coi như Giang Trì Ý không đuổi theo, bản thân cô cũng sẽ tự an ủi mình, sau đó lại tiếp tục thích anh, đối tốt với anh.
“Em đi đây.
”Tần Lăng gửi địa chỉ lấy áo cưới cho cô, cô còn phải mau chóng qua đó.
Giang Trì Ý cũng không giữ cô lại nữa, anh hiểu Thẩm Nhu, biết cô dễ dụ thế nào.
Chờ Thẩm Nhu đi, Cố Thiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nho-em-thanh-benh/2603678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.