Edit by Kiera
Anh quốc.
Luân Đôn thời tiết cũng không tệ như lời đồn, ngược lại Trình Niệm Niệm lại dần dần bắt đầu thích và hưởng thụ nhiệt độ không khí bình thường ổn định như vậy, cho dù là thỉnh thoảng có mưa to cũng sẽ khiến cô có lý do phóng túng để làm ổ trong chăn bông ấm áp.
Có rất nhiều chuyện có lẽ sẽ khác xa so với dự đoán gấp trăm ngàn lần, nhưng cũng không địch lại việc chính bạn tự mình thử một chút.
Chẳng hạn như Luân Đôn, chẳng hạn như là không có anh.
Hôm nay Trình Niệm Niệm sau khi tiếng chuông tan học vang lên liền nói xin lỗi với bạn tốt cùng nhau thường xuyên luyện tập, rồi vội vàng bước ra khỏi phòng học.
Đang đi với tâm tình rất tốt luôn mỉm cười cúi đầu đưa bưu kiện xin nghỉ cho Isadore, cô đang muốn bước ra cửa học viện Nghệ thuật thì bỗng nhiên bị ai đó giữ chặt lại, vỗn dĩ đang hưng phấn quay đầu nhìn lại Trình Niệm Niệm ngay tức khắc liền nản lòng.
Cái người tên Steven này từ lúc làm bạn diễn với cô qua một lần, đến giờ vẫn luôn dây dưa với cô mãi, mặc dù cô vẫn luôn nói với cậu ta là cô đã có bạn trai rồi, nhưng có lẽ là bởi vì mỗi lần gặp nhau cô cùng Lục Diễm vẫn luôn ở trong căn trọ nhỏ mà cô thuê nên hầu như không có ai gặp qua anh. Với lại ở trường học cô ngoại trừ luyện tập thì vẫn luôn cô đơn lẻ bóng. Do dó Steven vẫn luôn cho rằng cô chỉ là tìm lý do từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nho-mai-khong-quen-bat-gia-duong/296122/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.