Edit by Kiera
Trong phòng khách sáng sủa, Lục Diễm trong bộ tây trang cùng giày da ôm lấy Trình Niệm Niệm trong bộ đồng phục học sinh, nhìn thật giống như là lừa gạt thiếu nữ trẻ người non dạ.
Trình Niệm Niệm nhìn chằm chằm vào đôi mắt đào hoa như những vì sao đen của anh, cô bị hấp dẫn cùng dụ dỗ mất rồi, cơ ngực rắn chắc phập phồng đè nặng bầu ngực vốn đã bị căng của cô.
Trình Niệm Niệm cảm giác hô hấp của mình trở nên mỏng dần, thở không nổi nữa, nửa người trên trần trụi bị lớp vải cọ xát làm cô vừa đau vừa ngứa, nức nở nhỏ giọng nói: "Ưm... Ngứa..."
Hơi thở mang theo hương hoa sơn chi đã lâu không thấy làm Lục Diễm tham lam hít một hơi: "Chỗ nào ngứa?"
Cô bắt lấy tay anh đặt trên đỉnh vú trước ngực mình, nhấc lông mi lên nhút nhát sợ sệt nhìn anh: "Nơi này..."
Lục Diễm hôn lên xương quai xanh rõ ràng của cô, toàn bộ lòng bàn tay bao lấy bộ ngực của cô: "Ca ca xoa cho em..."
"Ư... ừm..." Nửa người cô mềm nhũn ra, nhưng mà cũng không đủ.
Cô nhớ rõ nên kêu anh cái gì, giọng nói mềm mại vang lên: "Lục ca ca..."
Lục Diễm cảm giác thân thể mình nóng lên, dẫn tay nhỏ mềm mại không có xương đi xuống đũng quần căng phồng của mình, liếm vành tai nhỏ nhắn rồi phun hơi thở nóng rực lên cổ cô: "Cởi ra."
Trình Niệm Niệm cảm giác sau tai mình hình như bị nóng đến hỏng rồi, cởi dây lưng của anh ra sau đó kéo khoá kéo xuống, quần lót tối màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nho-mai-khong-quen-bat-gia-duong/296139/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.