chuyển ngữ:Nại
Không khí trong phòng như ngưng trệ.
Trên tấm ga giường sáng màu, vết máu càng trở nên nổi bật, không hề có chút ý nghĩa thiêng liêng nào. Kiều Miên lẳng lặng đứng ở bên giường.
Toàn thân cứng ngắc.
Cô không phải một cô bé không hiểu chuyện gì, cô biết rõ điều này có ý nghĩa như thế nào, nhưng tất cả đều không quan trọng bằng…
Ga giường bẩn
Ga giường bẩn…
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Thẩm Vân Lê mới rời mắt khỏi vết máu lẻ loi trên giường, giấu nỗi lòng trong vẻ ngoài bình tĩnh, đưa mắt nhìn cô gái đứng bên giường.
Cô đang cố giả vờ trấn tĩnh nhưng thực ra nỗi lo lắng lại rõ ràng hơn bao giờ hết.
Anh muốn nói gì đó, đại loại như một vài lời an ủi nhưng trước giờ chưa gặp phải chuyện như thế này nên Thẩm Vân Lê không có cách nào mở miệng.
Kiều Miên trước sau vẫn đứng nguyên tại chỗ, thái dương của cô đang rịn ra mồ hôi lạnh, cô sợ hãi, không biết nên làm gì lúc này.
Cô không dám nhìn vào mắt anh. Lén lút vào phòng quấy rầy anh lại còn làm bẩn ga giường anh… thế mà ngay giữa lúc đầu óc cô đang hoảng loạn, người đàn ông đó bước xuống khỏi giường rồi ngồi xổm trước mặt cô.
“Đừng sợ, đợi chú trở lại.” giọng Thẩm Vân Lê rất nhẹ, muốn đưa tay vuốt tóc cô nhưng rồi nhớ đến vệt máu vẫn còn trên giường nên bàn tay chỉ cách mái tóc cô chừng năm phân lại dừng lại.
Anh không nói thêm gì nữa, đứng dậy bước ra khỏi phòng ngủ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nho-ngot-ngao/2481863/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.