Ngay cả đường ngọt ngào như vậy nhưng lên chảo nóng thì lại tan ra và hóa đắng.
Ngay cả sắt thép còn bị rỉ theo thời gian.
Ngay cả băng vĩnh cửu cũng đang dần tan…
Ngay cả tình cảm thứ được coi là mãi mãi cũng bị chảy trôi vì dòng đời bạc nhược.
************
“Ngủ một giấc thật dài, thật sâu để những nỗi buồn trôi vào quên lãng ….
Rồi ngày mai nắng nên….
…..Gió lại thổi …..và….
Đôi môi sẽ lại mỉm cười! ”
_LeeHannie_
Đồng hồ điểm đúng 5h sáng, từ chiếc giường rộng lớn Hoàng Hải Vi thức dậy.
Đôi mắt tím biếc chớp nhẹ. Bước vào nhà tắm làm VSCN xong nó đứng im nhìn mình trong gương một lúc lâu…
-Đây mới là mình! Đôi môi ai đó khẽ cong lên tạo thành hình bán nguyệt tuyệt đẹp….
Khoác lên người bộ đồng phục của học viện, nó vẫn vậy. …khuôn mặt thanh tú kiều diễm tới điên đảo lòng người. Nhưng khác ngày hôm qua. Hoàng Hải Vi hôm nay đã khác, trên khuôn mặt ai đó nụ cười không còn xuất hiện, đôi mắt long lanh nay lại nghiêm nghị lạ thường, cả người nó tỏa ra hàn khí cực mạnh khiến người khác cảm giác nó rất nguy hiểm
Một Hoàng Hải Vi lạnh lẽo và băng khốc
Điện thoại đổ chuông
Lướt qua dãy số hiện trên màn hình điện thoại nó nhíu mày.
Số Phong? Tuy không còn lưu số Phong nhưng số anh nó vẫn nhớ. …suốt 4 năm qua dãy số này ngày nào cũng gọi điện nhắn tin cho nó
Khẽ nhếch môi lạnh nhạt, ai đó thả chiếc Iphone6s vào bình đựng nước ở trong phòng rồi nhàn nhã đi pha cafe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/808566/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.