Nước mắt rơi…
Đôi tay ai run run nắm chặt chốt cửa…..
Trong phòng vọng ra tiếng khóc bi ai của nhỏ Linh, tiếng trách móc của Hiếu và hình như có cả tiếng của chị Giang. …
Ai đó vội vã xô cửa vào
Đoàng….
Những mảnh kim tuyến óng ánh bắn ra… mọi người cùng nhau hát bài happy brithday
Đôi mắt ai đó nhòe đi , Phương không ôm chầm lấy nó… cô khóc…
Nó vỗ nhẹ vào lưng Phương
-Chúc mừng sinh nhật. Bạn đểu ạ
Phương ôm nó chặt hơn. …nói như đứa trẻ con
-Mốt đừng làm thế, tao sợ lắm. … tao không cần sinh nhật, tao chỉ muốn mày sống thật tốt…
-Ngốc ạ tao có mày mà….
-…Tao sợ lắm nếu mày bỏ tao đi giống như Jonh thì tao biết sống ra sao? Phương nghẹn ngào
-Tao sẽ không làm vậy….
Nó nói chắc nịch
-Thôi thôi…. thổi nến…ước nguyện đi…
Phương buông nó ra lau những giọt nước mắt còn vương…
Tuấn Anh bê chiếc bánh sinh nhật hai tầng bước vào
THỔI NẾN ĐI
…THỔI NẾN ĐI…
Mọi người đồng thanh hô to
-Ước đi mày! Linh huých vai Phương
-Tao ước. ….
-Sang tuổi mới tiếp tục ăn hiếp người khác, và làm mama tổng quản của tui bay…
Thật muốn úp cái bánh đó vô mặt thằng chết bầm kia….
Cả lũ nhìn Tuấn Anh bằng đôi mắt kì thị….
Ai đó nghĩ là làm… giằng lại chiếc bánh đập thẳng vào mặt bạn Tuấn Anh đập trai. …
Nó cười lớn nhìn bộ mặt thảm bại của Tuấn Anh
Ai đó cười gian
-Can tội lừa tao nè….
Phương quẹt một vệt kem tươi dài trên má nó
-A…. con chó. …đâu phải tại tao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/808650/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.