-Alo… ba hả? Con ranh đó cho con ở lại rồi! Ba yên tâm, con biết mình phải làm gì để dành lại Anh Phong mà… tin con đi
Lam nhếch mép cười
********
Thùy và nó vẫn say sưa nói chuyện, chính xác là Thùy kể xấu cái thằng điên đang ngồi hóng chuyện kia kìa
-À! Chốc em phải đi đăng ký nhập học… ở nhà mãi chán quá à! Anh Phong đưa em đi được không chị? Thùy chớp mắt hỏi
Nó cười
– Đừng gọi tôi là chị , chúng ta bằng tuổi cả mà, còn việc của Thùy nhờ Phong là việc của hai người mắc mớ gì tới tui
– Hơ…phải đề phòng bạn hiểu lầm rồi xích mích với anh Phong thì khổ.!
Thùy trêu đùa
-Không có chuyện đó đâu. Nó nói
-Em không sợ anh theo cô khác à??? Phong tì cằm lên vai nó hỏi
-Mong còn chả được! Cậu có đi tôi cũng chả thèm giữ. Nó véo mũi anh
– Đau! Mèo nhỏ…em thật không giữ hả?
– ừk……nó gật đầu
Bạn Phong ôm ngực nằm vật ra ghế sofa quằn quại kêu la , ăn vạ trách móc đủ kiểu
– Sao em nỡ lòng nào phũ phàng như thế! …. Em có biết trái tim anh đây đang rỉ máu…* rút khăn giấy giả vờ chấm nước mắt * em thật không biết anh thất vọng thế nào đâu, ….
Thùy cười nghiêng ngả….
-Trần Anh Phong, điện ảnh nước nhà thiếu cậu quả là một tổn thất lớn nha… nó vừa quơ quơ cái điện thoại vừa lắc đầu cảm thán nhìn Phong…
-Có khi Anh Phong phải đổi nghề thật đấy… làm diễn viên là hay nhất
Thùy tấm tắc khen, miệng vẫn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/808662/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.