Edit & Beta: Đoè
"Cắt!"
"Cảnh này qua, buổi sáng nay đến đây thôi, mọi người đi ăn trước đi."
Đạo diễn vừa nói xong, toàn bộ đoàn phim đều thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh này là cao trào của cả bộ phim dày công quay suốt một buổi sáng. Mặc dù kỹ năng diễn xuất của các diễn viên chính đều thuộc top đầu trong ngành nhưng đạo diễn Vương vẫn muốn đạt được sự hoàn hảo nhất, bất kỳ một chi tiết nào khiến ông không hài lòng thì sẽ phải quay lại và giờ đây, cuối cùng đã đạt được đến mức yêu cầu mà đạo diễn Vương muốn.
"Cô Mục vất vả rồi."
Mục Bội Chi nhận lấy điện thoại từ trợ lý, khách sáo nói với bạn diễn: "Thầy Tần cũng vất vả rồi."
Sau khi khách sáo với nhau xong, Mục Bội Chi cầm điện thoại của mình quay về phòng trang điểm tạm thời mà đoàn phim đã sắp xếp.
Đạo diễn Vương từ trước đến nay luôn quay phim lấy cảnh thật, điều kiện ở khe núi đơn sơ đến mức dù là ảnh đế ảnh hậu địa vị cao cũng chỉ có thể chắp vá.
Nói trắng ra thì cái phòng trang điểm của Mục Bội Chi chỉ là một cái lều gỗ, bọc quanh bốn cọc gỗ là vòng vải che mưa để chắn tầm nhìn, phía trên thêm một cái mái che mưa che nắng, một cơn gió lớn quét qua thôi là có thể sụp ngay.
Trợ lý mang theo hộp cơm và một hộp hoa quả đến đoàn phim, nhìn Mục Bội Chi nói: "Cô Mục ăn cơm trước đi ạ."
Việc di chuyển trên núi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-con-lam-nung-tot-so-nhat-huong-dan-nuoi-con-theo-phat-he/2882553/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.