Chương 10
- Minh Tuấn! Chuyện khi nãy...cậu nói thật à? - Nguyên Phong hỏi, giọng nói rất ư là bí hiểm.
- Ừ. - Minh Tuấn không buồn giải thích, anh đang bận phải suy nghĩ về một chuyện khác.
- Tôi không đồng ý đâu đó nha. - Đình Dương vừa lái xe, vừa nói. Trình độ hài hước của anh cũng không đến nổi.
- Các cậu nghĩ sao cũng được. - Đôi mắt của Minh Tuấn duy chuyển, anh liếc nhìn ra phía ngoài, nơi mà một cô gái đang vẩy tay gọi.
Chỉ đợi chiếc xe ngừng lại ở một bãi đậu thích hợp của một nhà hàng bình dân. Nguyên Phong đã phóng ra từ lúc nào.
- Sao em không vào luôn mà đứng đây làm gì vậy, Thiện Như? - Nguyên Phong nhìn cô em gái của mình đầy lo lắng.
- Em mới vừa đến thôi, thấy xe của các anh đến nên em đứng đợi, vào chung ấy mà. - Thiện Như nháy mắt với anh trai của mình.
Chỉ cần thấy Trâm Anh bước xuống xe, Thiện Như đã nhanh chóng chạy đến và cầm lấy tay của cô. Tiện thể, kéo luôn cánh tay của Minh Tuấn. Làm trái tim của vị giám đốc nào đó bị lỗi rất nhiều nhịp.
- Vào thôi, mình đói lắm rồi đây.
...
Trong thời gian chờ đợi, cô và Thiện Như còn tranh thủ kể chuyện cho nhau, các bậc thầy chỉ ngồi nghe mà không khỏi bậc cười.
- Sau khi cậu về nước. Thầy Mike cho lớp thực hành thí nghiệm về chế tạo hoá chất. Cậu còn nhớ Joky không? Cái cậu mà hay cãi lại rồi còn thích làm những việc nổi trội hơn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-dau-vi-toi-u/861904/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.