Lầu 5.
“Lộc cộc, cộc cộc cộc… Cộc lộc cộc cộc.”
Bước chân nhỏ bé đi đi dừng dừng giống như là đang tìm phòng. Tất cả cánh cửa đều đóng chặt như một lời từ chối trong thầm lặng. Tiếng động di chuyển từ đầu cầu thang đến cuối hành lang rồi từ từ vòng trở lại.
Cùng với tiếng bước chân là một tiếng cười quỷ dị, “Hi hi, ha ha, hì hì.”
Như sợ bị phát hiện, tiếng cười ấy rất khẽ, tuy nhiên những ai đang trong cơn kích động đều có thể nghe rõ mồn một, vang vọng trên hành lang trống trải.
Đi một bước “Hì” một tiếng.
Mỗi khi đi ngang qua một phòng, tiếng “hì hì” đều đột ngột bật cao làm những người bên trong đều co rúm lại.
“Hi, hi, hi, hì hì, hi, hi, hi, hì hì…”
Một con bọ đen lặng lẽ xuất hiện ở khe cửa.
Tiếng bước chân dừng lại một lúc, mới đi về hướng này.
Sau khi đứng trước cửa, âm thanh “hì hì” kia hòa quyện vào nhau, tiếng cười được khuếch đại lên như có sức nặng, âm thanh vang vọng trong hành lang giống hệt một làn sóng xung kích, “Hì hì hì hì hì hì hì mở cửa.”
Tiếng bàn tay nhỏ bé đập vào thành cửa cũng rất trầm, giống như tiếng chuông gỗ dày cộp va phải cửa.
Tất cả người chơi ở tầng 5 đều có thể nghe thấy âm thanh dữ dội ấy, khiến họ có cảm giác cánh cửa sẽ không thể trụ lâu hơn được nữa.
“Kẽo —— Kẹt —— Kéttt ——”
Cánh cửa từ từ mở ra.
Đứng ngoài cửa là một con rối gỗ.
Khuôn mặt của con rối xám rất bẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904263/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.