Khi những người hầu hoa ra ngoài, tất cả bọn họ đều trông vô cùng thảm hại. Trên người họ dính đầy chất lỏng không xác định, cơn mưa đen kia đã ăn mòn quần áo họ, khiến nó thủng lỗ chỗ.
Sự thảm hại này không chỉ về mặt thể xác mà còn ở trên tinh thần.
Họ mệt mỏi đứng ở lối ra của khu rừng, như những cành cây héo úa.
Dã Nam Vọng giống như không nhìn thấy sự phiền muộn của họ, ông ta chỉ nhìn những gốc hoa họ mang ra, liên tục gật đầu.
Nhất là sau khi nhìn thấy Ninh Túc cũng cầm theo một gốc hoa tươi tốt, ông ta dịu dàng đứng trước mặt Ninh Túc, vươn tay sờ đầu cậu, trên mặt không có nếp nhăn hiện lên nụ cười có vẻ già nua, “Tôi biết ngay là cậu rất ưu tú mà, làm tốt lắm.”
Ninh Túc: “Vậy có phần thưởng cho tôi không?”
Dã Nam Vọng cười khẽ một tiếng, “Cậu muốn phần thưởng gì?”
Ninh Túc: “Một bữa tối toàn là thịt liệu có được không?”
“…”
Dã Nam Vọng: “Người hầu hoa nên duy trì sự thuần khiết của cơ thể, ăn ít thịt và uống nhiều nước thánh.”
Tuy là nói như vậy, nhưng có thể vì biểu hiện của Ninh Túc thực sự làm ông ta hài lòng, cho nên sau khi trở về tắm rửa, đã có người mang một bữa ăn toàn là thịt tới cho Ninh Túc.
Ninh Túc cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một cái đùi gà to, để tụi nó ngồi trong phòng ăn, còn mình thì cầm hộp bò khô đẩy cửa gỗ ra phòng trà, thấy trong phòng trà không có ai, Ninh Trường Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904291/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.