“Nói mới nhớ, không biết Phương Kỳ ra sao rồi.”
Sắp đến lúc mặt trời lặn ở Đầm Đen, Chúc Song Song và Tô Vãng Sinh đang cùng những người khác ngồi trong đình hóng gió.
Hai người bọn họ vừa mới hỏi thăm tin tức về thần linh ở bên ngoài, người thường ở quận Phù Nhân cũng có rất nhiều chuyện để nói với họ, nhưng đều không có thông tin nào bổ ích.
Nghĩ cũng đúng, phương pháp chân chính có thể thấy được thần chắc hẳn nằm ở trong tay các gia tộc lớn đào tạo người hầu hoa, nếu người thường mà biết thì họ đã không còn là người thường nữa.
Mặc dù Dã Nam Vọng cho họ hoàn toàn tự do, nhưng ông ta lại rất ít khi quan tâm đến họ, chính vì thế cũng rất ít xuất hiện, có muốn tìm hiểu từ chỗ ông ta cũng không được.
Ông ta thậm chí còn không nói cho họ biết cách chính xác để chăm hoa, cho nên lúc này cả hai đang phát sầu rảnh rỗi ngồi tán dóc với những người chơi khác.
Tô Vãng Sinh nói: “Tôi cũng không biết nữa, nếu cô thấy lo thì ngày mai chúng ta ghé qua chỗ ông chủ Tề nhìn thử xem, sẵn tiện coi thử có moi móc được thông tin gì từ ông ta luôn không.”
Chúc Song Song: “Mà này, vũ khí kỹ năng của Phương Kỳ là gì vậy?”
Tô Vãng Sinh: “Đó là một viên minh thạch, hình như cậu ta treo nó ở trước ngực, nói chung thì tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết cơ thể cậu ta có thể trở nên cứng ơi là cứng, giống như hóa đá vậy.”
Chúc Song Song: “Giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904295/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.