Ninh Túc nằm trên chiếc giường êm ái một lúc thì nhìn thấy có bóng người màu đen từ bên ngoài lọt vào giữa kẽ lá màu xanh.
Chiếc xe buýt lắc lư làm dây leo cũng đung đưa theo, trong tán lá xanh nhạt và ánh đèn mờ ảo, hắn lặng lẽ đứng ở bên giường, rũ mắt nhìn củ khoai lang nướng trong những ngón tay hơi gấp khúc.
Ánh đèn trên đầu xe hắt bóng xuống sống mũi cao ngạo của hắn, ngay dưới đôi mắt khép hờ của hắn là sự tối tăm hỗn độn vô biên.
Ninh Túc nhìn một hồi, cậu xốc rèm giường lên, kéo ống tay áo của Lăng Tiêu, nói: “Anh ăn đi.”
Cậu bước xuống giường, từ dưới giường lôi ra một cái rổ đựng đầy khoai lang sống lẫn khoai lang nướng, “Còn nhiều lắm.”
Đối với một con zombie đã trải qua ngày tận thế mà nói, tích trữ lương thực là điều an tâm và cũng là điều hạnh phúc nhất.
Cậu lại lấy thêm một củ khoai lang nướng từ trong rổ ra, bỏ vào trong tay hắn, “Anh cầm lên mà ăn đi nè.”
Tầm mắt của Lăng Tiêu chuyển từ hai củ khoai lang nướng trên tay sang cái rổ dưới giường.
Lúc nãy thiếu niên kéo cái rổ, cũng kéo một thứ gì đó màu xanh lục dưới gầm giường ra theo.
Ninh Túc quay đầu lại nhìn, “…”
Nhét nhét vào trong.
Cậu quay đầu lại hỏi Lăng Tiêu, “Cái gối của anh có phải cũng không thoải mái không? Có muốn tôi tút tát lại một chút cho anh không?”
Ninh – Để lộ ra đống dây leo lăng tiêu dưới giường – Túc không đợi cho Lăng Tiêu phản ứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904317/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.