Trong phòng thi vang lên tiếng viết chữ “loẹt xoẹt”.
Thời tiết tháng sáu quả thật rất nóng, làn gió nhè nhẹ được tạo ra từ những lần lật đề thi cũng chẳng làm ảnh hưởng đến cái nực này, mà ngược lại, nó càng khiến lòng người thêm bức bối.
Nữ sinh ngồi ở hàng ghế thứ năm dãy ngoài cùng bên phải phòng thi số một đột nhiên dừng bút, mồ hôi túa ra như mưa, hoảng hốt nhìn vào tờ giấy thi.
Cô nắm chặt cây bút để buộc bản thân phải bình tĩnh, sau đó chuyển đến phần viết văn, cúi đầu run run viết chữ.
Mặc dù có nước mắt rơi trên giấy thi nhưng cô vẫn nghiến răng cố không phát ra một âm thanh nào, đồng thời lén dùng ống tay áo lau đi nước mắt trên giấy.
Có lẽ cô ấy sẽ không hét toáng lên để rồi bị kéo ra bên ngoài.
Ninh Túc ngoan ngoãn giơ tay lên chờ giáo viên đi tới, cậu ngẩng đầu nói khẽ với giáo viên: “Thầy ơi, em muốn đi vệ sinh ạ.”
Trước khi thi, giáo viên đã dặn học sinh phải đi vệ sinh trước, đồng thời cũng nói trong giờ thi thì không thể đi đâu được.
Nhưng đối với học sinh ở phòng thi số một thì thầy cô lúc nào cũng luôn niềm nở, con người có ba cái gấp, đối mặt với đôi mắt trong trẻo xinh đẹp này, không có giáo viên nào sẽ từ chối.
“Đi đi, nhanh lên đó.”
Ninh Túc: “Cảm ơn thầy ạ, năm phút nữa em sẽ quay lại.”
Giáo viên hài lòng để cậu ra ngoài.
Ninh Túc từ phòng thi số một đi đến phòng thi số năm, lúc đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904365/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.