Sau khi cô đóng lại cửa tầng hầm ngầm, cảnh tượng tốt đẹp như đồng thoại chậm rãi phai màu biển hóa.
--"Quả táo” mà phu nhân Pegg cầm ở trong tay biến thành một trái tim đỏ tươi;Hồ nước thanh triệt biến thành ao nước đỏ tươi tản ra mùi tanh;Treo ở một bên váy ngủ là thi thể Julian đã bị mổ ngực;Mà những yêu tinh tươi tỉnh đó, lúc này một đám đều trở thành tiêu bản khô quắt tử trạng thê thảm, bị sợi tơ treo ở không trung, dùng từng đôi mắt bạo đột không cam lòng oán hận trừng phu nhân Pegg.
Thi thể Julian treo ở một bên đang tích táp chảy máu, máu loãng tích ở trong ao, theo máu tươi xói mòn, dung mạo tuổi trẻ của Julian cũng chậm rãi lão hoá.
Phu nhân Pegg tùy tay vén lên nước ao đỏ tươi, dùng nước này rửa mặt chải đầu, dần dần tóc khô xơ liền chậm rãi khôi phục sáng rọi lúc trước.
Bà ta ăn xong "Quả táo” trong tay, môi bị nhuộm thành màu đỏ, thân thể gầy yêu mỏng mảnh đến sắp biến thành tờ giấy cũng thoáng đẫy đà hơn.
Đang hoàng hôn, hoàng hôn nhuộm không trung thành màu vàng kim, một bóng người vội vàng chạy đến từ đường nhỏ.
Mai Lật đứng ở cửa nhà nhìn triền núi xa xa phái trước, nhìn ra trong chốc lát, thấy bóng người kia cũng vẫy tay với cô, mới xác nhận đó là Hersha.
Sắp vào đêm, thời gian này vốn dĩ cô ấy không nên tới nơi này.
"Làm sao vậy, Hersha, sao giờ này cậu lại chạy tới?” Mai Lật nghi hoặc hỏi, có dự cảm không tốt lắm.
"Julian mất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhom-tien-sinh-ky-quai/1321011/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.