Chiều thứ tư tại sân vận động, mười ba nữ sinh ướt đẫm mồ hôi chạy quanh sân bóng rổ dưới tiếng còi thúc giục.
Huấn luyện viên David đầu trọc vạm vỡ cầm bảng nhựa ghi số liệu, vừa hô vừa lơ đãng: "Nghiêm túc chút đi, ba người chậm nhất lát nữa ở lại chạy thêm hai vòng nhé."
Đã tập gần hai tiếng, các cô gái thở hổn hển cảm thấy huấn luyện viên thật âm hiểm, nhưng chẳng ai dám mở miệng mắng, chỉ biết cắn răng chịu đựng.
"Xin lỗi, hôm nay nhà ăn... có gà rán, tớ không muốn... đến muộn." Lý Tử Nghiên vốn chạy ở giữa đội, vừa thở hổn hển vừa nói ngắt quãng với Chương Ninh bên cạnh, rồi bất ngờ tăng tốc. Đôi chân thon dài bước nhanh, lập tức vọt lên đầu đội.
"Đệt... Cậu có lương tâm không hả?!"
Chương Ninh nhìn cô bạn vô lương tâm phía trước, lại cúi xuống nhìn đôi chân ngắn của mình, tức đến nghiến răng: "Nội cuốn chi vương chính* là cậu." Nói xong cũng cố tăng tốc theo.
*Cụm từ 'nội cuốn chi vương' (内卷之王)" có nghĩa là "vua của sự cạnh tranh nội bộ khốc liệt. Đội hình mười ba người như đàn cá mòi bị khuấy động, từng người bị k*ch th*ch, thục mạng chạy về phía trước. David nhìn các đội viên hoàn thành hai mươi vòng, chống gối thở hổn hển, hài lòng gật đầu. Ông chỉ tay ra lệnh ba người chậm nhất chạy thêm, rồi tuyên bố giải tán cho những người còn lại. Liếc đồng hồ, đúng 7 giờ. Tốt lắm. Tắm rửa, thay quần áo, chắc chắn kịp đến nhà ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhu-nghien-tam-khuc-sam-lam-truong-xuan/2914099/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.