Đã nhiều ngày, ngoài giờ làm việc, Lý Tử Nghiên luôn tự hỏi câu hỏi Vương Kỳ để lại trong đầu cô.
Mình rốt cuộc ôm cảm xúc gì với Hạ Nhu?
Nếu là yêu, thì đó là kiểu yêu nào?
Vốn quen nghiên cứu học thuật, cô tìm đọc rất nhiều tài liệu – từ tra cứu trên mạng "yêu là gì", đến đọc kỹ các tác phẩm văn học nổi tiếng về tình yêu, và cả tài liệu về phân bố hormone trong cơ thể khi ở trong mối quan hệ thân mật.
So sánh từng điều, Lý Tử Nghiên lặp đi lặp lại tự hỏi, dò xét trái tim mình.
Mỗi khi ở bên Hạ Nhu, không thể phủ nhận, cô luôn vui vẻ.
Thậm chí đôi lúc, tim còn đập nhanh hơn.
Cô thích ánh mắt dịu dàng Hạ Nhu nhìn mình, thích giọng nói mềm mại bên tai.
Thích dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn khi nàng đọc sách, thích sự tín nhiệm và thân mật khi nàng ôm cô.
『Yêu một người là muốn họ vui, sẽ tự nhiên muốn hôn họ, muốn tiếp xúc sâu hơn.』 Nhìn bình luận của một người lạ trên mạng, Lý Tử Nghiên – vốn chẳng có d*c v*ng – nghiêng đầu.
Hôn Hạ Nhu sao?
Tưởng tượng cảnh đó, đó là điều cô chưa từng nghĩ đến. Trong 26 năm qua, với mọi lựa chọn tương tác, khả năng này chưa bao giờ xuất hiện.
Cô nhớ nhiều năm trước, Vương Kỳ từng nói: "Nếu đối phương hôn giỏi, hôn môi là chuyện rất thoải mái." Lúc đó cô chẳng nghĩ gì, chỉ vừa ăn kem vừa giả vờ gật đầu nghiêm túc.
Hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhu-nghien-tam-khuc-sam-lam-truong-xuan/2914174/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.