Chương 147: Dĩ Giả Loạn Chân
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Nhất Minh?” lão giả nghe cái tên này cảm giác có chút quen quen a, “Ngươi có phải hay không là tên đứng đầu Tiềm Long bảng trên kia?”
Giờ khắc này,
Lão già áo xám này lập tức bật người ngồi dậy, ánh mắt không ngừng lướt từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên không hề bỏ qua bất kỳ chỗ trống nào.
Cái nhìn này khiến Nhất Minh có cảm giác nhột nhột, bị một lão già soi cẩn thận như vậy cũng không phải tốt lành gì a.
“Đúng vậy!” Nhất Minh gật gật đầu cũng không có giấu diếm cái gì, lão già này tu vi ở trên hắn lại không có ác ý, cho nên cũng không cần che giấu làm gì.
Mặc dù thừa nhận việc này khiến hắn có chút không an tâm, nhưng đối với một lão già thành tinh thế này thì có che giấu cũng vô dụng.
Lão nhận ra trên người hắn có một chút đặc thù, nếu lão muốn mang hắn đem đi nghiên cứu thì hắn cũng chạy không được.
Đối mặt với loại người này chính mình vẫn cứ thành thật thì hơn.
“Thì ra là vậy, hahaha!” lão già áo xám cười to một tiếng, mở miệng nói: “Ngươi quả thật không tệ, có thể không chịu ảnh hưởng bởi thần hồn công kích, ta cho rằng trên người của ngươi có cái gì đặc thù, nếu ngươi đứng hàng Tiềm Long bảng thì sự tình này có thể giải thích thông được!”
Nhất Minh nghe vậy nhất thời không hiểu ra sao, giọt tí tách bên trong cơ thể ta thì có liên quan gì với Tiềm Long bảng a?
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhuc-than-thanh-thanh/2243905/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.