Ngọn lửa màu da cam úp chụp lấy bầu không khí lạnh giá, bắn những tia lửa lên nền trời đêm. Ánh sáng từ ngọn lửa bập bùng tỏa sáng rực vùng đất hoang, đầy cỏ dại và đá lởm chởm, chiếu rõ bóng bọn Hai Chân đang ngồi xúm xít quanh đấy.
Hai quầng sáng màu trắng xuất hiện từ đằng xa, báo hiệu một con quái vật đang tiến đến. Nó gầm rú qua đường Sấm Rền, một con đường vút thằng lên bầu trời, xả vào không khí những làn khói cay gắt.
Ở ngoài đường biên của vùng đất hoang, một ông mèo chuyển động, mắt ông sáng chóa lên trong bóng tối. Hai vành tai nhọn hoắt của ông dựng đứng lên rồi lại ép chặt xuống để chống lại tiếng ồn. Có thêm nhiều mèo nữa, từng mèo một, lần lượt đi theo sau ông trên đám cỏ bẩn thỉu. Họ cụp đuôi lại và hít không khí đắng nghét với đôi môi cong nhíu lên.
"Nhỡ Hai Chân trông thấy chúng ta thì sao?" Một trong những con mèo rít khẽ.
Ông mèo to lớn trả lời, mắt ông tựa như hai chiếc đĩa màu hổ phách phản chiếu ánh lửa. "Không đâu. Thị lực ban đêm của chúng rất yếu." Khi ông bước tới phía trước, ánh lửa thắp sáng trưng mảng lông đen trắng trên đôi vai lực lưỡng của ông. Lập tức, ông phất thẳng chiếc đuôi dài lên, phát đi một thông điệp khích lệ bộ tộc của mình.
Nhưng những mèo khác co rúm mình sát mặt cỏ, run sợ. Nơi này thật xa lạ với họ. Tiếng ì ầm của bọn quái vật đập rồ rồ vào đám lông nhạy cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-chien-binh-phan-1-tap-2-lua-va-bang/17703/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.