Cái buốt lạnh hệt như một móng vuốt băng giá túm chặt lấy khu rừng, những cánh đồng và vùng đất hoang mọc đầy thạch nam. Tuyết phủ trùm lên vạn vật, lấp lánh yếu ớt dưới ánh trăng non. Không gì phá vỡ bầu thinh lặng trong khu rừng, ngoại trừ tiếng tuyết thi thoảng nhẹ rơi khỏi cây cành và tiếng xào xạc thoáng qua lớp cỏ tranh khô khi gió thổi quét ngang qua chúng. Ngay cả tiếng thì thầm của dòng sông cũng bị chặn lại bởi lớp băng trải từ bờ này sang bờ kia.
Một sự chuyển động xao xác bên bờ sông. Một anh mèo hiện ra khỏi bãi cỏ tranh, bộ lông dương xỉ úa của anh xù lên chống lại cái lạnh. Cứ mỗi bước đi, anh lại nôn nóng giũ tuyết ra khỏi những cái chân bị chìm lún xuống những đụn tuyết mềm.
Trước mặt anh, hai con mèo bé tí đang cố dấn lên trước với những tiếng meo nhẹ hều sợ hãi. Chúng loạng choạng trong tuyết xốp như bột, lông cẳng chân và lông bụng của chúng vón lại thành từng cục nước đá, nhưng hễ chúng dừng lại thì anh mèo lại thúc chúng đi tiếp.
Ba con mèo mệt nhọc lê bước dọc theo con sông, cho đến khi dòng sông mở rộng ra thì họ đến một cù lao nhỏ cách bờ không xa. Cỏ tranh ken đặc xung quanh cù lao, sống thân khô đét của chúng đâm lên khỏi mặt băng đá. Những cây liễu còi cọc, trụi lá che khuất trung tâm cù lao nằm đằng sau những cành cây phủ đầy tuyết.
"Sắp tới rồi" mèo dương xỉ úa khích lệ. "Theo ta."
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-chien-binh-phan-1-tap-3-bi-mat-trong-rung/19100/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.