Cái lạnh tuy cũng còn lượn lờ quanh đây, nhưng có chăng chỉ là làn hơi lạnh yếu ớt của những ngày đầu năm ở nơi cao nguyên đất đỏ. Gió mơn man, mân mê hất tung những sợi tóc tôi bay toán loạn. Gió kéo mây trôi bềnh bồng ặt trời ấm áp nhẹ nhàng tỏa chiếu ánh nắng xuống thế gian. Những chồi non lấp ló, cựa quậy sẵn sàng tư thế thức tỉnh sau một mùa đông lạnh lẽo, chậm chạp hé mở những chiếc lá nhỏ bé đón nhận những ánh dương đầu tiên trong cuộc đời mình. Đâu đó còn vang vọng lại đây những tiếng nhạc xuân đầy rộn ràng, ấm cúng. Cảnh sắc đầu xuân năm mới tươi đẹp là vậy, nhưng ở cái bãi đất trống này. 5 thằng choai choai (ủa quên, thêm thằng Sang bị gãy tay đang nằm gục 1 góc coi như không tính) đứng nhìn nhau chằm chằm.
4 thằng kia ngạc nhiên nhìn vào cây phi đao tôi đang cầm lăm lăm trong tay. Thằng mà tôi đâm trúng mu bàn tay, đã nhặt lại cây baton và cầm bằng tay kia. Nhìn thấy nó khá lóng ngóng, thì tôi biết thừa giờ tay thuận của nó đã bị phế rồi, coi như loại được 1 thằng.
“Cẩn thận, nó có dao.” – 1 thằng trong đám lên tiếng nhắc nhở.
Tôi nhếch miêng, cổ tay trái cong về phía đằng sau, khẽ vẩy nhẹ đẩy 1 thanh phi đao lên công kích, mục tiêu là thằng vừa nói. Chiếc phi đao xé gió bay đi, cho dù nó tránh khỏi vị trí tôi nhắm nhưng ít nhất cũng phải trầy trụa.
“Keng.” – 1 âm thanh lạnh lẽo truyền tới, cùng lúc đó là cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-chieu-mua/804180/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.