Lâm Linh không dám quậy nữa mà ngoan ngoãn nằm ngủ, nhưng y thật sự quá phấn khích nên sau khi ngủ thiếp đi thì chạy vào giấc mơ thông báo cho tinh quái khắp thiên hạ.
Y mơ thấy mình đưa Thi Trường Uyên về rừng sâu núi thẳm rồi giới thiệu hắn trước ánh mắt ghen tị của đám tinh quái, khoe khoang nói: "Đây là phu quân của ta đó, đẹp trai lắm đúng không!"
"Hừ hừ hừ, có ghen tị cũng vô ích thôi."
"Mới năm đầu biến hình ta đã tìm được bạn đời rồi, quả thực là đánh bại tám phần mười tiểu yêu quái, đại yêu quái và lão yêu quái toàn thế giới!"
Chẳng biết vì vui quá hóa buồn hay vì lý do gì khác, Lâm Linh đang hăng hái trang trí hang động của mình với Thi Trường Uyên thì Thi Trường Uyên chợt nắm tay y, nói muốn thú nhận với y một chuyện.
Thi Trường Uyên nói mình là thiên tử ở nhân gian, tượng trưng cho rồng nên có thể sau này em bé do nấm nhỏ sinh ra sẽ là sự kết hợp giữa nấm và trứng rồng, gọi là trứng nấm.
Lâm Linh trợn mắt há hốc mồm, vội vàng phản bác: "Nhưng ta đâu sinh được."
Dường như Thi Trường Uyên không nghe thấy y nói gì.
Lâm Linh chưa kịp phản ứng với loại trứng nấm kỳ quái này thì lại mơ thấy một lão đạo sĩ hét to "Nhân yêu khác đường" rồi chạy đến chia uyên rẽ thúy.
Lâm Linh không chịu thua mà đại chiến ba trăm hiệp với đạo sĩ thúi kia, đạo sĩ bị cây nấm anh dũng hạ gục nhưng vẫn hét to: "Ngươi là nấm độc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-dieu-can-luu-y-khi-de-vuong-trong-nam/2694571/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.