!!! Đám học bá vào điểm danh đều ngẩn người. Trong lòng nghĩ, Dung Tử Ẩn cái tên thẳng nam chó má này, chụp ảnh lúc nào cũng mờ nhòe, nhìn vào còn chẳng biết đang chụp cái gì?
Bây giờ đăng mấy bức ảnh đẹp chẳng khác gì blogger ẩm thực chuyên chống đói đêm khuya, đây chắc chắn là giả rồi!
Điều đáng tức nhất là, Dung Tử Ẩn thỉnh thoảng còn bình luận hương vị. Không phải cậu diễn tả quá phô trương gì, mà chủ yếu là thời gian đăng bài quá đáng ghét.
Đúng ngay giờ ăn, mọi người bận rộn bụng thì đói cồn cào. Để tiết kiệm thời gian, ai chịu không nổi thì chỉ ăn qua loa bánh bao hoặc mì ăn liền, trong khi Dung Tử Ẩn lại khoe mấy món xào đầy đủ sắc hương vị, đúng là làm người ta thèm chảy nước miếng.
Đột nhiên, cảm giác uất ức càng trào dâng.
Cùng là học bá, cùng phải cày luận văn, nhưng bọn họ thì đầu bết mồ hôi, bụng sôi ùng ục, còn Dung Tử Ẩn lại sống cuộc đời “ăn có người dọn, mặc có người lo”, cuộc sống xa hoa như thế, ghen tị chết đi được.
Có người đưa cơm thì giỏi lắm à? Là cục cưng thì giỏi lắm à?
Mmh, đúng là giỏi thật đấy. Huhu.
Vậy là, trong cơn bức bối tột độ, đám học bá vốn ngày đêm quên ăn quên ngủ ấy cũng bắt đầu cùng Dung Tử Ẩn bước trên con đường “không làm người tử tế”.
Không những không quên ăn nữa mà đến giờ cơm, họ còn đua nhau xuống căng tin giành đồ ăn. Nếu thật sự không đi được, họ cũng phải nhờ bạn bè
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-ke-tung-hai-toi-gio-deu-phai-quy-xuong-cau-xin-toi-lam-nguoi/2761786/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.