Thấy ta sắp co cẳng lo chuyện chính sự, Sở Nông Ngọc vội vàng giục Vương ma ma: “Nhũ mẫu, nửa đêm nhiều sương, mau mặc áo choàng lớn cho Trắc phi, gói ít bánh vạn thọ và sữa trong nhà bếp cho muội ấy.”
“Không cần, không cần, trong cung có người sẽ lo việc ăn uống —” Ta cầm lấy áo choàng lớn trong tay Vương Ma Ma, loạn xạ khoác lên người, cưỡi ngựa phi điên cuồng đến hoàng cung.
Quách Uẩn đang dùng bữa tối thì ta lại vội vàng xông tới: “Thần có chuyện muốn bẩm báo.”
Ly Châu thấy dáng vẻ như vậy của ta, vội vàng ra lệnh cho cung nhân bày thêm bộ bát đũa: “Chắc người vẫn chưa dùng bữa?”
“Ta mạn phép ăn trước, sau đó sẽ nói với người.” Hôm nay ta bận cả ngày, quả thật là rất đói. Ta gắp bảy, tám viên thịt cua cho vào miệng nhai, rồi sau đó ta tùy tiện cầm lấy một cái bát ở trên bàn, ta rót liên tiếp ba bát trà uống vào bụng, mới cảm thấy bản thân như được sống lại.
Ly Châu có chút lúng túng muốn nói gì đó nhưng lại dừng, cuối cùng vẫn mở miệng nhắc nhở ta: “Cái bát này, chủ tử vừa mới dùng qua.”
Sau đó ta mới phát hiện trên vành của cái bát vàng có một lớp son nhẹ, và ta liếc nhìn khuôn mặt không đổi sắc của Quách Uẩn, lật tay cầm lấy cái bát đặt vào lòng mình.
“Đôi môi cô cô không điểm vẫn hồng hào, dùng thêm chút son thì lại thừa ra. Cái bát này thấm vào hương khí của người đã xem là có phúc ba đời. Ta nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-ma-hong-trang/367143/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.