Sở Thanh cầm giấy đăng kí trên tay, miệng không ngừng cười. Đây là những nụ cười hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô. Nhìn sang Mạc Hàn, anh vẫn lãnh đạm, vẫn lạnh lùng nhưng bàn tay nắm lấy tay cô sao lại ấm áp đến thế. Nhoài người hôn nhẹ lên má anh, cô mở lời:
- Anh bảo giờ chúng ta kết hôn?
- Cục cưng... Anh đang sắp xếp. Không phải là đang nóng lòng muốn gả cho anh đấy chứ? - Bàn tay nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, anh đưa lên đặt lên mu bàn tay cô một nụ hôn.
- Đúng vậy... Rất nóng lòng... Cực kì trông mong tới ngày anh rước em về. Rất đợi. - Cô ánh mắt không giấu hạnh phúc, lời nói vô cùng thẳng thắn.
- Hôm nay trời đẹp có thể đi dạo với em không? Phố đi bộ thực sự rất vui a. - Cô trong xe không ngừng nài nỉ anh dù biết anh còn rất nhiều việc nhưng một ngày vui như hôm nay, tiết trời còn rất biết chiều lòng người nên Sợ Thanh đặc biệt muốn cùng Mạc Hàn dạo phố.
Phô đi bộ rất đông, rất nhiều món ăn vỉa hè, cả những trò chơi. Cô nắm lấy tay anh kéo anh đi từ hàng quán này sang hàng quán khác.
- Hàn... Chúng ta qua kia đi... Hàn... Em muốn ăn cái này... Chúng ta chơi đu quay nhé... - Cô như đứa trẻ chạy hết chỗ này chỗ kia còn anh lại cao ngạo, nghênh ngang. Những thứ trên phố đi bộ với anh đều không chút hứng thú chỉ là chiều lòng cô một chút.
- Mệt rồi sao? - Mạc Hàn lau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-manh-vun-vo/421655/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.