Tại lễ đường, sắp tới giờ tổ chức lễ cưới. Sở Thanh đến từ sớm nhưng tới giờ vẫn chưa thấy bóng dáng Mạc Hàn đâu. Trông vẻ thấp thỏm của cô, Mạc Vương cười hỏi:
- Tiểu Thanh, con còn đợi ai sao?
-Dạ không có ạ. -Cô quay đầu lại cười với ông, lắc đầu nói.
Buổi lễ diễn ra rất nhanh. Thấy nét mặt hạnh phúc của mẹ cô bất giác nở một nụ cười.
Bữa tiệc tối được tổ chức tại nhà hàng của Lạc Minh. Những người tới dự cũng chỉ là người quen, thân thích. Trước khi bữa tiệc diễn ra, bà Yên Như Tuyết gọi cô lại nói chuyện.
- Mẹ gọi con gái có chuyện gì thế ạ? - Sở Thanh cười cười khoác tay Yên Như Tuyết.
- Tiểu Thanh à, có phải mẹ xấu lắm không?
Mẹ không biết con với Tiểu Hàn lại có mối quan hệ như vậy mà đã vội vã thành hôn với Mạc Vương. Mẹ thật xấu. - Bà Tuyết hướng khoảng không bên cửa sổ nhìn ra.
- Mẹ à.! - Cô lo lắng nhìn lên khôn mặt phúc hạnh của bà.
Đôi mắt bà đượm buồn nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô nói:
- Con gái mẹ lại vì hạnh phúc cá nhân mà khiến con chịu thiệt thòi. Mẹ không đành lòng chút nào. - Hai hàng lệ của bà rơi xuống. Bà vuốt nhẹ mái tóc của Sở Thanh.
- Mẹ đừng khóc. Tiểu Thanh sẽ đau lòng lắm. - Cô lau nước mắt cho bà. Đôi mắt bồ câu đã đẫm lệ. Nhìn bà khóc cô lại không kiềm được lòng mà khóc theo.
- Tiểu Hàn đã nói chuyện với mẹ và dượng của con. Mẹ thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-manh-vun-vo/421663/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.