Chiếc xe thể thao của Mạc Hàn nhanh chóng rời đi. Ngồi trên xe, Sở Thanh không ngừng sờ lên xe xem xét cấu trúc, chất liệu... quả thực là đồ tốt.
Anh quay sang nhìn cô, hơi cau mày. "Sao cô gái này lại có ở đâu ra cái tính tò mò như thế?" Anh suy nghĩ rồi lên tiếng:
- Tiểu Thanh, em muốn ăn ở đâu?
- Đương nhiên là ăn nhà hàng rồi. Không phải anh rất nhiều tiền sao? Bao em lần đầu chắc cũng không phải là đi ăn phở hay cơm bình dân đâu nhỉ? - Sở Thanh nhanh nhảu.
Ánh mắt anh liếc cô một cái, vẻ rất thích thú. Cô gái này quả thực rất thẳng thắn.
- Dì nói rằng tối dì không về. Dì qua với ba để chuẩn bị cho lễ cưới ngày mai. Em ở nhà bên đó một mình có ổn không? - Anh vẫn tập chung lái xe chỉ nhìn cô qua gương chiếu hậu.
- Mẹ qua ở với dượng sao? Em ở một mình không sao. Nhanh vậy, mai đã là đám cưới rồi em còn chưa kịp chuẩn bị gì nữa. - Cô nói có vẻ hơi buồn vì mẹ đám cưới xong sẽ qua ở chung với dượng còn cô thì phải ở một mình quả thực rất buồn. - Haizzz! - Cô thở dài khiến Mạc Hàn chú ý.
- Nếu biết hôm nay mẹ qua với dượng luôn thì em đã về nhà từ hôm qua, ít nhất còn được ngủ bên mẹ một đêm. - Ánh mắt Sở Thanh lại có chút đượm buồn. Biết sớm buồn như vậy nhất định sẽ không cho mẹ tái hôn, cả đời ở bên mẹ thì tốt biết mấy.
- Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-manh-vun-vo/421671/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.