Bởi vì không quen tay, nguyên buổi sáng ba người cũng không đào được bao nhiêu củ sen. Còn bởi vì vẫn luôn quỳ đào củ sen nên lúc lên bờ, chân ba nam khách mời cũng có chút không đứng thẳng nổi, thắt lưng cùng hai cánh tay cũng vô cùng tê mỏi.
Tôn Chu xoa eo, thở dài: “Nghề nào cũng thật sự không dễ dàng.”
Tuân Lan và Triệu Tích đồng ý gật đầu.
Mấy người khiêng củ sen đến ven đường lớn, chất lên xe ba bánh mà bác trai Vương để lại, sau đó các vị khách mời nhìn nhau, hình như không ai biết lái thì phải?
“Để em lái cho.” Tuân Lan bỗng nhiên nói.
Các khách mời còn lại nhao nhao liếc mắt nhìn cậu, ánh mắt kỳ dị, “Cậu biết lái?”
Các khách mời nửa tin nửa ngờ, ngoại hình của Tuân Lan thật sự quá đẹp, mặc dù mặc bộ đồ chống thấm nước rộng thùng thình nhưng cũng vẫn không át nổi khí chất của quý công tử cao sang, hoàn toàn không giống người biết lái loại xe ba bánh này.
Sau đó mọi người chỉ thấy Tuân Lan ngồi ở ghế lái rất ra dáng ra hình, giống như một tài xế lão luyện, vặn chìa khóa, nắm tay lái.
Xe hơi nhích lùi về phía sau, một giọng nữ quen thuộc vang lên ——
“Xin chú ý, lùi xe!”
“Xin chú ý, lùi xe!”
Các khách mời: “......”
Nom kỹ thuật lái xe có vẻ không tốt lắm nhỉ.
“Có hơi lạ tay.” Vẻ mặt Tuân Lan không đổi, thả nút lùi xe, lại vặn ga lần nữa, lần này xe đã chạy lên trước.
Cậu lái về phía trước một đoạn đường, càng lái càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-nam-thang-toi-nhay-qua-nhay-lai-o-hai-gioi-am-duong/903163/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.