Trên mặt anh hầu hết đều mang theo nụ cười nhẹ, trước kia, Thời Tiểu Ngư cảm thấy nụ cười của anh rất xa cách, nhưng đúng vào khoảnh khắc kia, nụ cười mà Kính Gia Uyên đối với cô, luôn có cảm giác như chạm đến đáy mắt.
Có lẽ, thần tượng không khó gần như trong tưởng tượng.
Trong lòng Thời Tiểu Ngư nghĩ như vậy.
Hai người leo lên đỉnh Đền khỉ, giữa trưa ánh mặt trời có hơi chói mắt, Thời Tiểu Ngư theo bản năng nheo mắt lại.
Giữa trưa rồi, trưa nay ăn gì! Vừa nghĩ tới vấn đề này, Thời Tiểu Ngư đột nhiên ý thức được, tâm trạng lúc này của thần tượng không tệ, có thể hỏi mấy câu được không?Nghĩ đến đây, Thời Tiểu Ngư hít sâu một hơi, tăng thêm lòng dũng cảm rồi mạnh dạn nói: "Gia Uyên.
"“Hửm?” Kính Gia Uyên dừng bước nhìn cô.
"Tối hôm qua anh không có ăn cháo, là không thể tiếp nhận được cháo à?" Thời Tiểu Ngư hỏi.
Mau chóng biết sở thích, vấn đề của anh, mới có thể cố gắng điều trị chứng biếng ăn.
Kính Gia Uyên không ngờ điều cô muốn hỏi lại là cái này, cười khẽ một tiếng, nhẹ giọng đáp: "Ừ.
"“Tôi có thể biết nguyên nhân không?” Thời Tiểu Ngư tiếp tục hỏi tiếp, nhưng trong giọng nói có mấy phần cẩn thận từng li từng tí.
Cô mơ hồ cảm thấy, đây có thể là nguyên nhân khiến anh biếng ăn, nhưng lại sợ chạm vào những chuyện mà cô không thể chạm vào.
"Sao đột nhiên lại muốn hỏi những thứ này?" Vẻ mặt Kính Gia Uyên vẫn như thường, rất bình tĩnh, không có phản kháng như trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-ngay-du-lich-cung-idol/587311/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.