Nhìn ánh mắt chăm chú của hắn, tôi lại được nghe bản nhạc bất hủ của Francisco Tarrega, con tim tôi bỗng nhiên hoảng loạn, cảm giác lần đầu tiên gặp Lưu Khải đột nhiên lại quay về, tôi biết trong khoảnh khắc ấy con tim tôi đã có sự thay đổi, tôi đã yêu người con trai mà trong ý thức tôi không thể nào gọt giũa thành hình dáng thực sự... Khi âm tiết cuối cùng bị màn đêm nuốt chửng, tôi vẫn chưa hoàn hồn từ tiếng nhạc du dương đó, cũng có thể tôi vẫn chưa hoàn hồn từ cảm giác đột nhiên hoảng loạn của chính bản thân mình? Hắn chăm chú nhìn tôi sau khi chơi xong vài bản nhạc, khuôn mặt đang nở nụ cười đầy vẻ dương dương tự đắc.
"Recuerdos de la Alhambra?" tôi hỏi
Hắn cười và gật đầu: "Ngay cả bản này anh cũng nghe rồi à?"
Tôi cũng gật đầu: "Lúc trước có nghe 1 lần, tác phẩm kinh điển của Francisco Tarrega!"
Hắn buông guitar xuống: "Bản nhạc này ngụ ý rằng một số phận lặng lẽ sinh trưởng, và cũng hoàn thành quá trình sinh trưởng ấy trong sự cô đơn lặng lẽ, rất thích hợp đàn và nghe giữa đêm khuya."
Tôi tiếp lời: "Theo tôi biết, muốn chơi bản nhạc này hay thật sự không dễ dàng, nếu không thuộc dạng chuyên tu có thâm niên thì tuyệt đối không thể nào chơi hay được!"
Hắn cười nói: "Hơn thế nữa, bản nhạc này từ đầu đến cuối đều phải vận dụng "luân chỉ pháp" trong guitar, "luân chỉ pháp" rất khó luyện. Lúc trước tôi cũng phí không ít thời gian để luyện tập."
"Vậy nhạc cụ anh sử dụng chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-ngay-thang-yeu-tham/2613093/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.