Hạ Đình nhìn thấy đôi mắt ướt át trước mặt, liền phát cáu lên.
"Tôi còn chưa chết sao cậu khóc?"
Trương Chu không còn quan tâm trà sữa trên mặt đất, hùng hổ chạy tới, hét lên: "Thả cậu ấy ra!"
Đây là Hạ Đình, Trương Chu cảm thấy được sau khi hét lên câu này có lẽ đã quá muộn.
Khi đôi mắt đen của Hạ Đình nhìn qua, Trương Chu hoàn toàn sợ hãi không dám động đậy.
Người đang khóc khi nghe thấy Hạ Đình nói, nước mắt lập tức rơi xuống. Nàng gắt gao nắm chặt góc áo của Hạ Đình, vô số cảm xúc dâng trào trong lòng, khiến cổ họng lúc này tắc nghẽn, không nói được lời nào.
Đây là lần đầu tiên Lâm Tư Tranh nhìn Hạ Đình vẫn còn là học sinh cấp ba. Mái tóc đen thẳng, buộc nửa, để lộ toàn bộ khuôn mặt xinh đẹp. Đôi mắt hoa đào nhưng cả người rất lạnh lùng.
Trong đôi mắt này ... có sự lạnh lùng, hung ác tột cùng.
Nhưng nó không vô hồn như những năm tháng sau này, đêm này qua đêm khác cũng chẳng còn gì ngoài nỗi đau.
Ngay khi nam sinh bị đá đứng lên, bị chai nước khoáng làm cho choáng váng, sau đó lóng ngóng ngã xuống, giọng nói của Lâm Yến vang lên.
"Đại tỷ! Chúng ta đến rồi, chị... chuyện gì vậy?"
Hạ Đình ngơ ngác nhìn Lâm Tư Tranh: "Ai biết cái tên ngốc này đâu ra?"
Lâm Yến nhìn một chút, "..."
La Giai Giai khó khăn nói: "Chị không biết cậu ấy sao?"
Dù sao cũng học cùng trường, ai mà không biết? Lâm Tư Tranh lớp 1-3 có tính cách mềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-vi-sao-trong-vong-tay-toi/1412777/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.