Ba năm sau. Năm 2027.
Ánh nắng rọi vào từ cửa sổ, phủ lên chiếc giường không một bóng người. Có tiếng nức nở nũng nịu của phụ nữ vọng ra qua khe cửa phòng thay quần áo, khe khẽ ngân nga. "Bịch" một tiếng, hình như có chiếc giá áo đổ xuống, sau một giây an tĩnh, bỗng rộ lên hai tiếng cười quấn quýt hòa vào nhau. Tiếp theo lại nhanh chóng vang lên đủ mọi âm thanh thật khó diễn tả.
Khi tia nắng vàng rực chiếu rọi cả căn phòng, Cảnh Minh và Đỗ Nhược mới ra khỏi phòng thay quần áo, một người tinh thần phấn chấn, một người gò má hây hây.
Dưới lầu, Cá Con hơn hai tuổi ngồi trên thảm trải sàn phòng khách nghịch đồ chơi. Eva và Wall-E quanh quẩn bên cậu bé, tò mò nghiêng đầu xem, thỉnh thoảng lại cất tiếng ô ô a a.
Bỗng Eva khua đôi tay nhỏ: "Eo ôi, hỏng rồi!"
Thím Lâm dọn bữa sáng lên bàn, vừa nhìn sang phòng khách liền hoảng sợ hô to. Máy bay điều khiển từ xa mà bà nội Minh Y mua cho Cảnh Cá Con vừa mang về tối qua đã bị cậu vé tháo rời từng mảnh, nằm rải rác trên mặt thảm. Thím Lâm sợ cậu bé bỏ mảnh vụn vào miệng, cuống quýt chạy đến ôm Cá Con lên: "Ôi, ông trời con của thím ơi, đồ chơi bà nội con mới mua, sao lại phá hỏng hết thế kia?"
"Ưm ưm...!" Cảnh Cá Con khó chịu cựa quậy người.
Lát sau, nghe thấy tiếng bước chân của Cảnh Minh đi xuống, cậu bé lập tức ngồi yên trên đất, che đi hiện trường tai họa bằng thân thể nhỏ bé của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhuoc-xuan-va-canh-minh/435734/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.