Chờ Liên Quyết giải quyết công việc ở bên kia xong, lúc trở về nước đã là một tháng sau.
Đi ra từ sân bay, Lâm Sâm đã tới chờ từ sớm đi đến tiếp nhận hành lý ở trong tay Liên Quyết, giúp hắn mở cửa xe, hỏi: "Liên tổng, trực tiếp về nhà sao?"
Liên Quyết "ừ" một tiếng, sau khi lên xe thì không còn nói gì nữa.
Hắn vừa trải qua hơn một tháng làm việc với cường độ cao, sự chênh lệch thời gian còn chưa lùi lại, lúc này đang thả lỏng tinh thần một thời gian ngắn, dựa vào thành ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lâm Sâm thấy vẻ mặt của hắn mỏi mệt, liền bảo tài xế tăng nhiệt độ trong xe lên, không lên tiếng nữa.
Đang là giờ đi làm cao điểm vào buổi sáng, từ khi tiến vào nội thành con đường liền bị tắc nghẽn, trong dòng xe cộ chậm chạp xê dịch thỉnh thoảng vang lên vài tiếng còi xe ngắn ngủi mà chói tai.
Liên Quyết hơi nhíu mày, mở mắt ra, giữa hai đầu lông mày toát ra một ít cảm xúc bất mãn.
Lâm Sâm đành phải giải thích: "Kẹt xe, Liên tổng."
Liên Quyết khẽ gật đầu, ánh mắt nhẹ nhàng mà không có mục đích rơi ra ngoài cửa sổ, tiếp tục yên lặng.
Khoảng chừng hai phút, sau khi xe dịch lên một khoảng cách rất nhỏ đến gần như không thể gọi là tiến lên, Liên Quyết đột nhiên nói: "Ngừng một chút."
Lâm Sâm nhìn theo ánh mắt của hắn, ven đường là một loạt các cửa hàng chưa mở cửa hoàn toàn, anh hoài nghi ở trong lòng mà xuống xe đi theo Liên Quyết.
Vẫn chưa đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nich-tuu/175175/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.