Vừa đến giờ tan tầm, Dung Nhan đã đứng lên, cô vội về nhà thu thập đồ đạc.
“Bác sĩ Lục, cô về à? Không còn ca mổ nào nữa hả?”
Chủ nhiệm thấy cô, chủ động chào hỏi.
“Bây g iờ tôi không có ca nào ạ!”
“Vậy hả? Lục viện trưởng không gọi cô hỗ trợ sao?”
“Không có a!” Lục Dung Nhan có chút nghi hoặc, lắc lắc đầu.
“Ra là như vậy a, có thể là tôi nhớ nhầm. Tôi nhớ rõ ban đầu là có cô mà, chắc đại khái là sau lại không cần cô chăng?”
“Chắc vậy, tôi mới vừa xem qua lịch mổ, quả thật không có tôi.”
“Ừ, thế cô về sớm đi vậy!”
“Vâng, tôi đi trước ạ!”
Chào chủ nhiệm xong, Lục Dung Nhan liền vội vàng chạy về nhà, lời của chủ nhiệm cô cũng không để ý.
Lục Dung Nhan vội vã thu thập đồ đạc cũng tốn gần hai tiếng. Cô cũng đã ở đây hơn sáu năm, đồ đạc không ít, muốn lấy đi hết thì không thể nên cuối cùng chọn một ít thường dùng, nhẹ nhàng để mang đi.
Khi cô ra cửa, công ty chuyển nhà sớm đã ở bên ngoài chờ, cô cùng bọn họ đem đồ vật dọn lên xe, lúc này, đã hơn 9 giờ, mà nam nhân kia, còn chưa trở về.
Không biết sao, trước khi đi vậy mà trong lòng cô lại mạc danh sinh ra vài phần không nỡ. Meo_mup
“Lục tiểu thư, có thể đi rồi chứ?” Bên chuyển nhà hỏi cô.
“Chờ tôi một chút đi!” Lục Dung Nhan nói, quay trở về biệt thự. ga cs a ch
Đầu tiên là kiểm tra tủ lạnh một chút, còn tốt, vẫn còn đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936187/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.