Diên Vĩ không kiềm được thút thít:
- Bây giờ tôi hối hận rồi, tôi không nên theo anh ấy về đây!
Rốt cuộc không kiếm được, khóc thành tiếng:
- Hoắc Thận, bây giờ tôi đặc biệt thấy khó chịu......
Diên Vĩ vừa nghĩ đến Cố Cẩn Ngôn không bao lâu sau có thể thật sự cùng Tô Giải Ngữ bước vào lễ đường hôn nhân, cô lại cảm thấy tim cô đau như bị dao cắt, cực kỳ khó chịu, Diên Vĩ vịn chặt vị trí trái tim của cô, thở dốc:
- Trong lòng bức bối đến mức không thể thở được nữa...
Tiếng khóc và tiếng nói chuyện bất lực của Diên Vĩ trong điện thoại, không ngừng cáu xé trái tim của Hoắc Thận, y liếm sơ bờ môi khô rát của y, nhất thời trong biết phải nói lời ngon ngọt gì để an ủi cô.
Hoắc Thận y tuy nhiều phụ nữ, nhưng thực sự không có kinh nghiệm dỗ phụ nữ.
Điểm này, y ta dường như là lính mới không kinh nghiệm.
- Quái vật nhỏ, em đừng khóc......
Diên Vĩ vẫn còn khóc, Hoắc Thận cũng có chút rối bời:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936905/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.