Mộ Sở bất giác lại nhớ về buổi tối hôm đó trong khách sạn cùng với hắn….
Sau đó là cuối tuần, hai người không còn gặp nhau nữa.
Tần Mộ Sở cắn cắn môi, trên môi hình như vẫn còn lưu lại chút mùi vị của hắn, làm cho tâm trạng cô có chút dao động.
Lát nữa còn phải đưa số ghi chép phẫu thuật cho hắn nữa! Không biết bản thân nên dùng tâm trạng gì đối mặt với hắn nữa.
Giả vờ coi như không có gì, chuyện gì cũng chưa xảy ra?
Chắc có lẽ chỉ có thể làm vậy thôi!
Tần Mộ Sở vỗ vỗ hai bên má nóng ran của mình, tự tiếp thêm dũng khí cho bản thân mình.
- Cốc cốc cốc ---
Trên tay cô cầm quyển sổ ghi chép, gõ cửa phòng làm việc của Lâu Tư Trầm.
- Vào đi!
Giọng nói nhẹ nhàng của Lâu Tư Trầm, cách nhau tấm cửa, ở trong phòng truyền ra.
Tần Mộ Sở hít một hơi thật sâu tạm quên chuyện cũ, mới vặn nắm cửa ra, đẩy cửa, đi vào trong.
Nhưng nhìn thấy cảnh tượng trong đó, cô ngây người một lúc.
Không ngờ, Trịnh Huyên Oánh cũng ở đây.
Mở cửa, cảnh tượng đầu tiên mà cô nhìn thấy, là nụ hôn của Trịnh Huyên Oánh, đang ở trên đôi môi mỏng đầy gợi cảm của Lâu Tư Trầm.
Tần Mộ Sở không biết hai người họ có phải cố ý không, cho dù cố ý cũng được, vô ý cũng được, cô cũng cảm thấy cảnh tượng trước mắt mình, vô cùng ngứa mắt!
- Mùi vị thế nào?
Hai tay của Trịnh Huyên Oánh đang ôm lấy gáy của Lâu Tư Trầm, ngẩng đầu lên, tràn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1937586/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.