Raw: downxs.com
Convert: ❄TieuQuyen28❄
Edit + Beta: Yu
Trong nhà, chăn trải giường cùng quần áo đều quá bẩn. Mặc dù không nhiều, nhưng khi giặt xong cũng làm cho cổ tay Triệu Chanh như muốn nhũn ra.
Vừa giặt xong nên tay rất sạch sẽ, nhìn trắng mềm hơn hẳn. Ngay từ đầu Triệu Chanh cho rằng chính là bởi nguyên nhân này, nên khi Lâm Đại Thuận nói cô trắng Triệu Chanh cũng không suy nghĩ nhiều.
Đến lúc mang hai đứa nhỏ về nhà phơi quần áo lên, lại bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Lúc này Triệu Chanh mới phát hiện sau một đêm cô hình như thực sự đã trắng ra không ít.
Lúc ấy Triệu Chanh đang cầm gáo múc nước rửa thô lương, vừa hay liếc mắt thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt nước trong veo.
Triệu Chanh sửng sốt một chút, đứng bên cạnh chậu nước đợi mặt nước ngừng dao động. Cẩn thận nhìn kỹ, lại sờ sờ mặt, phát hiện quả thật mình trắng ra không ít, da dẻ cũng trơn mịn hơn trước.
Sau đó Triệu Chanh nhớ tới sáng nay Lâm Đại Thuận cứ nhìn chằm chằm mặt mình, còn hỏi cô cái vấn đề: Thường xuyên tắm thật sự có thể trắng hơn sao?
Nguyên nhân hóa ra là vậy?
Triệu Chanh đứng bên cạnh chậu nước bất động. Bắt đầu hoài nghi mình chết đi sống lại chạy đến nơi này, liệu có khi nào khi xuyên không đại thần đã tặng cho mình một bàn tay vàng.
Thay đổi không gian?
Triệu Chanh giậm mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nien-dai-90-me-ke-muon-chay/2384082/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.