Tống Thanh Nam nhìn đầu Tống Thanh Vi chôn giữa hai chân mình, nàng xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn Tống Thanh Vi.“Thanh Vi…… Không cần….” Tống Thanh Nam cảm thấy tư thế này rất thẹn, không thể không ngăn lại hành vi của Tống Thanh Vi.“Đây là tư thế thường dùng của nữ nhân với nữ nhân mà thôi, tỷ tỷ không cần thấy xấu hổ.” Tống Thanh Vi nâng đầu nói với Tống Thanh Nam, muốn hóa giải cảm xúc thẹn thùng với Tống Thanh Nam. Tống Thanh Vi nói xong liền vội vàng cúi đầu đem đầu lưỡi bắt đầu ɭϊếʍ lộng hoa đế Tống Thanh Nam, từ huyệt đạo đến hoa đế, nặng nề mà ʍút̼ vào, cơ khát mà ʍút̼ vào, nuốt lấy mật dịch không ngừng chảy ra của Tống Thanh Nam, tất cả không theo tiết tấu nào cả, đều mặc cho bản năng lỗ mãng thăm dò.Động tác của Tống Thanh Vi khiến cho mỗi dây thần kinh của Tống Thanh Nam đều trở nên mẫn cảm, dưới bụng căng cứng tê dại, điều này khiến cho Tống Thanh Nam không thể khắc chế được tiếng rêи rỉ, thân thể nàng bắt đầu theo động tác của Tống Thanh Vi mà chuyển động, giống như bị hỏa cầu ɖu͙ƈ vọng thiêu đốt đến toàn thân. Mỗi một động tác của Tống Thanh Vi đều khiến thể xác và tinh thần Tống Thanh Nam run rẩy. Tống Thanh Nam cảm giác được rõ ràng, đây là ɖu͙ƈ vọng của thân thể mình, giống như ngựa hoang đứt dây cương, cảm giác thân thể hoàn toàn không khống chế được, giữa hai chân bị Tống Thanh Vi biến thành vừa tê dại vừa căng cứng, cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nien-nien-huu-du/2067627/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.