Trình Thu Vũ vừa nghe nở nụ cười, “Ha hả ha hả, ngươi thực sự là mang lại phiền toái cho nương của ngươi.”
Đoan Mộc Ngọc Hàn ôm lấy bình rượu cũng cười khúc khích, không lưu loát nói rằng: “Ta nói cho ngươi, nương ta a, dưỡng ta lớn như vậy nhưng ta chưa từng có thuận theo ý tứ của nàng. Khi còn bé nàng muốn ta hảo hảo học, vượt qua thái tử ca ca, giành được sự yêu thích của phụ hoàng. Nương ta cũng không ngẫm lại ta muốn cái gì không muốn gì, cho dù ta xuất sắc cũng không có cách nào vượt qua thái tử, ta mà cùng thái tử tranh chấp, phụ hoàng khẳng định sẽ mang chúng ta ra so sánh, vứt bỏ ai, lưu lại ai. Ta phỏng chừng sẽ là người bị vứt bỏ! Đến bây giờ nương ta vẫn chưa từ bỏ tham vọng, ai! Đánh giặc xong, ta lại vân du tứ hải, cho đến khi mẫu thân hết hi vọng thì ta mới trở về.”
“Ngươi muốn đi đánh giặc, ta có thể cùng đi với ngươi không?” Trình Thu Vũ hỏi, Trình Thu Vũ chưa từng thử nghiệm cuộc sống của quân doanh, hắn đối với hành quân chiến tranh dốt đặc cán mai, hắn cũng muốn tới quân doanh thể hiện nhiệt huyết nam nhi.
“Có thể a, Thu Vũ nguyện ý cùng ta đồng sinh cộng tử, ta rất cảm động.” Đoan Mộc Ngọc Hàn giơ bình rượu lên cùng Trình Thu Vũ huých một chút, sau đó tu ừng ực.
“Nói bậy, ai muốn cùng ngươi đồng sinh cộng tử, ta chỉ muốn nhìn xem chiến trường có cái hình dạng gì, đệ đệ của ta chết ở trên chiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niet-ban-chi-khuynh-phuc/590344/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.