Bà chủ cầm một cái khăn lau nhìn không ra màu sắc vốn có tới, vội vã lau hai cái trên bàn lại quay đầu đi. Ninh Tiểu Nhàn rõ ràng thấy trên bàn còn một tầng dầu mỡ thật dầy.
Nàng khẽ cười khổ, nơi này quả thực đủ tiết mục cây nhà lá vườn. Cưu Ma đời này chưa từng hạ mình với tình huống quán nhỏ như vậy, nhất thời ngồi cực kỳ đoan chính, chỉ sợ tay dính dầu mỡ.
Tiếu Tử thừa dịp lão bản đang nấu đồ ăn, gọi hai chai rượu.
Ninh Tiểu Nhàn làm sao chịu uống rượu kém chất lượng ở quán nhỏ như vậy, đưa tay lấy rượu mình mới ủ trong nhẫn trữ vật, mang ra một bếp nhỏ dùng than chỉ bạc từ từ hâm nóng.
Nước rượu xanh đậm trong suốt, dưới nhiệt độ của than nhanh chóng nổi lên tầng bọt xanh nhạt, phá lệ tạo cảm giác mát lạnh. Tiếu Tử uống một ngụm, lúc này nhìn chằm chằm linh tửu, thấp giọng nói “Đây là rượu gì?”
“Là rượu ta tự ủ, Tên rượu là Thanh Bích”
Tiếu Tử gật đầu, tửu sắc Thanh Bích, cái tên này cũng rất chuẩn xác.
Đang lúc nói chuyện, bà chủ đã thùng thùng thùng ném trên bàn ba chiếc bình gốm. Mỗi bình đều lớn như đầu trẻ em, vừa bỏ lên bàn, mùi thịt và mùi thuốc liền xông vào mũi. Mọi người ngẩng đầu nhìn, hóa ra là một lon súp lớn, nước mì với một tầng váng dầu, mấy miếng xương sườn màu nhạt đang chìm nổi trong đó.
“Ngửi rất thơm, đây là cái gì?” vừa tiến vào trong miệng, đầu tiên là cảm thấy thanh, sau đó là mùi thịt nồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2154138/quyen-6-chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.